Hợp âm Nước cuốn mây trôi
1. Từ dạo xa người [Dm] xưa lòng nhung nhớ có bao giờ [F] nguôi
Nàng vội quên tình [Gm] tôi về phương ấy sánh duyên cùng [Dm] người
Còn gì đâu mộng [Bb] mơ thời đuổi [Gm] bướm, hái hoa lưng [F] đồi
Câu nói trên [C] môi, lời ai hứa mãi không lìa [A7] đôi
2. Rượu nào cay bờ [Dm] môi mà sao cứ uống cho sầu [F] vơi
Để tìm quên người [Gm] ơi, tình gian dối vỡ tan mộng [Dm] rồi
Rượu nào không hề [Bb] say, càng nhung nhớ nhớ nhung vơi [F] đầy
Nước cuốn mây [Edim] trôi, tình vụt theo [A7] gió vỡ tan [Dm] cuối trời [Gm][Dm]
ĐK: Theo nước mây [Dm] trôi, tình thiên thu mãi xa người [F] ơi!
Một đời cô [F] lữ, trời làm sương gió giá băng tình [F] tôi
Theo lá thu [Dm] rơi, từ nay thôi cách xa người [F] ơi!
Tìm vào quên [A7] lãng, tình đành như lá cuối thu [Dm] rã rời [Gm][Dm]
Từ dạo người [Dm] đi thôi tan vỡ giấc mơ tình [F] yêu
Những lời ai từng hẹn [F] ước thành sương khói cuốn theo trời [F] mây
Rượu nào cho lòng [Dm] say, tìm quên những nhớ nhung vơi [F] đầy
Để tình vùi trong lạnh [A7] giá, người xa khuất mãi nơi {Dm] cuối trời [Gm][Dm]
3. Tình hoài đau lòng [Dm] nhau mà sao mãi nhớ nhung vì [F] đâu.
Người đành quên tình [Gm] mau còn tôi cứ vấn vương tình [Dm] sầu.
Người vội đi đành sao? Đành quên những ước mơ năm [F] nào.
Nước cuốn mây [A7] trôi, một trời phiêu lãng để quên {Dm] mối tình [Gm][Dm]