Hợp âm Người buồn trời đổ cơn mưa
1. [Em] Dưới con phố trời đổ mưa, [D] dưới cơn mưa có [G] hai người
[C] Đứng quay bước ngược [Bm] hướng nhau, [F#dim] rồi đường ai ấy [B7] đi
Nước [Em] mắt ngân ngân tràn khoé mi, môi [C] mím tay run, khúc [G] phân ly
Cay [C] đắng nghẹn trong nỗi [Bm] bi thương, để [Am] lại [Bm] một cõi vấn [Em] vương
ĐK: Tỉnh [Em] giấc giữa cơn mộng [Bm] buồn, nhánh vô [C] thường rụng [D] rơi một [G] đoá
Mùa [C] hóa sang đông cũng [Bm] đành thân mong [Am] manh ngụp trong tuyết [B7] trắng
Tựa [Em] gió phiêu du non [Bm] ngàn, chốn địa [C] đàng gặp [D] cơn bão [G] lớn
Để [C] rớt nét đơn xuân [Bm] thì, xin lỗi [Am] vì đã [Bm] đau cùng [Em] nhau
[Em][Em]-[D][G]-[C][Bm]-[F#dim][Bm]-[B7]
2. [Em] Dưới hiên vắng trời đỗ mưa, [D] dưới cơn mưa có [G] một người
[C] Mắt vô lối nhìn [Bm] phía xa, [F#dim] đợi chờ ai [B7] ghé qua
Hôm [Em] ấy mưa đến là Tháng Tư, Tháng [D] Sáu di cư khắp [G] phố phường
Tháng [C] Tám, Tháng Chín vẫn [Bm] chưa buông, Mười [Am] Hai [Bm] ngập trong [Em] nhớ thương