Hợp âm Gió chiều miền Tây
Gió nổi lên [Am] rồi, đò theo sóng nước bềnh [D] bồng
Quên cả thời [Dm] gian, tình buồn mây nước [Am] lang thang
Cũng bởi vì [D] thương, sáu [G] câu hát ai [C] đa sầu
Người đi phương [D] nào, ta [F] buồn cùng trăng [Em] với sao.
Có lẽ đêm [Am] buồn, đàn ngân nga khúc tơ [D] lòng
Cô Bẩy, cậu [Dm] Ba hòa ca điệu lý [Am] Nam Ai
Chén rượu nào [D] say, ngất [G] ngân tiếng ca [C] vơi đầy
Bể sâu chưa [D] cạn, thì [Em] tình ta còn [Am] nồng say
[D] Xưa mình hẹn nhau trên bến [Am] Cửu Long
[G] Nay về qua đây ngổn ngang trong [Em] lòng
Ai biết [Am] ai tình có mặn [D] nồng
Mà tương [G] tư con sáo sang [C] sông
[D] Ơi! Đời phong ba như kiếp [Am] cầm ca
[G] Ơi! Tình như mây đó đây tháng [Em] ngày
Nên tiếng [Am] ca còn lắm u [D] hoài
Mà tình [Em] duyên vẫn chưa [Am] đong đầy
Bao nhiêu lời [Am] thương, nhung [D] nhớ còn [Am] đây
Xin trả lại [Dm] ai giấc mơ [Am] chưa đầy
Đêm bình [G] yên, ngoài xa bến [Em] bờ sông nước vắng lặng
Tình ta [Em] mãi trôi.
Quê hương mình [Am] đây, sông [D] nước miền [Am] Tây
Con gió chiều [Dm] nay vấn vương [Am] tơ sầu
Ôi giờ [G] đây! Tình tan vỡ [Em] rồi
Trên bến sông hôm nào ta còn [Am] chờ nhau.