Hợp âm Muối đất và ánh sáng
[Gm] người ta biết lấy [C] gì mà [Bb] ướp lại cho [C7] mặn?
[F] Các con là sự sáng [A7] chiếu vào giữa thế [Dm] trần.
[Gm] Để Danh Cha cả [Bb] sáng khắp [C7] nơi thiên hạ ngợi [F] khen. [C7]
Hãy nên giống [F] như muối đất khi [Gm] tan,
ướp mặn cho [C7] đời để sắc thêm [F] tươi, cho vị thêm [Dm] nồng,
cho hương còn [Gm] ngát mùi [C7] thơm mà không hư [F] mất.
Chớ như muối [Dm] kia nếu đã không [Gm] tan,
chất mặn không [C7] còn, muối ấy chẳng [F] cần,
sẽ bị đem [Dm] loại bỏ đi mãi [Gm] mãi vì [C7] không giúp gì được [F] ai.
2. [F] Các con là muối đất. [F7] Nếu muối đã phai [Bb] lạt,
[Gm] người ta biết lấy [C] gì mà [Bb] ướp lại cho [C7] mặn?
[F] Các con là sự sáng [A7] chiếu vào giữa thế [Dm] trần.
[Gm] Để Danh Cha cả [Bb] sáng khắp [C7] nơi thiên hạ ngợi [F] khen. [C7]
Hãy là ánh [F] đèn thắp sáng trên [Gm] cao
ngõ hầu soi [C7] vào mọi chốn dương [F] gian,
cho toàn dân [Dm] người thấy rõ Sự [Gm] Sáng, Sự [C7] Thật ở trong cuộc [F] sống.
Ai lại thắp [Dm] đèn cất giấu vào [Gm] thùng,
nhưng đặt bên [C7] ngoài chỗ thoáng cao [F] hơn.
Hãy làm như [Dm] vậy để người ta [Gm] thấy mọi [C7] việc phúc lành của [F] con.
3. [F] Các con là muối đất. [F7] Nếu muối đã phai [Bb] lạt,
[Gm] người ta biết lấy [C] gì mà [Bb] ướp lại cho [C7] mặn?
[F] Các con là sự sáng [A7] chiếu vào giữa thế [Dm] trần.
[Gm] Để Danh Cha cả [Bb] sáng khắp [C7] nơi thiên hạ ngợi [F] khen. [C7]
Muối thì thấp [F] hèn, muối cũng khô [Gm] khan,
nhưng vị nó [C7] mặn là tính cho [F] đi, chấp nhận tan [Dm] mình,
nhưng không bị [Gm] mất vị [C7] mặn còn nguyên bản [F] chất.
Chói ngời huy [Dm] hoàng ánh sáng trong [Gm] con
soi vào con [C7] đường dẫn tới quê [F] hương
đích thực trên [Dm] trời là nơi sự [Gm] sống đời [C7] sau Chúa sẽ thưởng [F] công.