Hợp âm Biển vắng cô đơn
Âm thầm [A7] đi nghe sóng vào [Dm] hồn
Ôi biển [D7] xanh sao nỡ cách [Gm] ngăn
Những cánh uyên [Edim] ương, để lòng ai cay [A7] đắng
2. Mưa chiều [Dm] nay trong gió thét [Edim] cuồng
riêng mình [A7] ta trên bãi vắng [Am] buồn.
Ta gọi [D7] tên, ôi nỗi nhớ [Gm] thương
Bỗng thấy sao [A7] mình lệ oà mưa [Dm] ướt nhoà
[F] Nỗi trống vắng cùng bước [Gm] chân ta
[C] Sóng trắng xoá tựa những [F] bông hoa
[A7] Bâng khuâng ta ngỡ hoa [Dm] đang cười
[Edim] Chợt lòng thêm tê [A7] tái
[F] Gió hỡi gió đừng xoá [Gm] tan mây,
[C] Tiếng gió hát hoà tiếng [F] mưa bay,
[Edim] Dư âm xưa n[A7] gỡ đang vọng [Dm] về,
[Gm] Để [Bb] lòng ta dâng [A7] sóng
3. Quay lại [Dm] hôn lên bãi [Edim] cát vàng,
chân trời [A7] xa ai có ngỡ [Dm] ngàng.
Mưa chiều [D7] nay đã xoá dấu [Gm] lang thang,
Sống kiếp dã [Edim] tràng dù [A7] tình là phũ [Dm] phàng