Hợp âm Anh là ai vậy?
RAP: Buớc chân lang [C] thang trên con đuờng vắng trời cũng [G] tắt nắng từ lâu
Một mình lặng [C] lẽ bốn bề hoang vắng nỗi đau trong tim em ai thấu
Từng buớc thật [F] chậm bước thật chậm lòng hoang [G] mang đầy nghi vấn
Đâu óc lẩn [C] quẩn muôn vàng câu hỏi, tại sao cứ buớc chẳng dừng chân
Anh là [F] ai, anh từ đâu đến mà sao làm [G] tim em vụn vỡ
Anh là [C] ai, anh từ đâu đến sao mang hạnh phúc mà em mơ
Rồi anh là [F] ai, anh là ai mà khiến cuộc [G] sống em khó thở
Và anh là [Am] ai, anh là ai mà sao lại khiến em trông chờ
Có không [F] anh những giấc mơ, đẹp như bài [G] thơ anh từng dệt
Sẽ chỉ là [C] anh nắm giữ tay em sẽ chẳng buông tay dẫu mõi mệt
Là ai đã [F] hứa từng yêu mỗi em, mang bao hạnh [G] phúc em mơ uớc
Là ai từng [C] trao cho em bao hy vọng mà em hằng mơ luôn có đuợc
Anh là [F] ai anh hãy nói đi tại sao mang [G] đến bao cảm xúc
Rồi anh lấy [C] đi chẳng chút chần chừ để em phải sống trong ngõ cụt
Hãy nói đi [F] anh, anh là ai sao lại khiến [G] em yêu khờ dại
Để em mù [Am] quáng yêu anh thật nhiều nhận lấy đau khổ khi chia hai
Vers 2: Người là [F] ai thế, từ đâu [G] đến?
Mà sao [C] khiến con tim em yếu mềm
Quá khờ [F] dại vẫn cứ [G] yêu dù biết người đổi [C] thay
Làm sao [F] để xoá hết quên [G] hết, tình yêu [C] kia cứ ngỡ lâu dài
Giờ đôi [F] ta chia hai nỗi [G] đau em mang riêng mình [Am] em
RAP: Đôi tay từng [F] nắm là của ai vậy có phải là [G] của anh hay không?
Tại sao bây [C] giờ ở gần bên em đôi bàn kia lại lạc lõng!
Có phải là [F] anh, anh của ngày xưa ngày mà đôi [G] tim chung lời hứa
Hay giờ là [C] ai không phải là anh nên lời hứa đó trở nên thừa
Anh hãy nói [F] đi giờ anh là ai, sao lời nói [G] kia đầy giả tạo
Anh hãy nói [C] đi giờ anh là ai, sao bộ mặt kia như loài cáo
Nhìn lại đi [F] anh giờ anh là ai, có còn là [G] anh của lúc truớc
Đánh mất chính [Am] anh, mang bao giối trá (ư) thật không chấp nhận được
Nguời của truớc [F] kia từng làm em khóc nhưng chưa bao [G] giờ bỏ mặt em
Người giờ lạnh [C] lùng vô tâm máu lạnh dù thấy em đau cũng chẳng màng
Đâu phải là [F] anh, anh của ngày xưa mà giờ là [G] ai hoàn toàn khác
Người làm em [C] đau, khiến em tổn thuơng và để cho em nhận chua chát
Anh đổi [F] khác, nguời sống tàn ác chẳng cần hiểu [G] cảm giác của ai
Giờ anh là [F] ai, anh là ai vậy mà làm duyên đôi ta ngang trái
Hãy nói đi [F] anh, giờ anh là ai làm em tổn [G] thuơng không ngần ngại
Giờ anh là [Am] ai, anh là ai vậy sao mang tình yêu em xa mãi
Vers 2: Lạc lõng đôi [F] tay nên ta đánh mất [G] nhau
Niềm [C] đau riêng em đành chôn giấu
Nguời vì [F] ai mà đổi [G] thay em không nhận [C] ra
[F] Vì lỗi [G] ai, làm [C] anh phải buông tay em
[F] Người hãy nói [G] đi giờ anh là [Am] ai
Nguời là ai [F] thế sao khiến em phải [G] đau
Nguời là [C] ai lại khiến em yêu nguời để [F] rồi [G] nhận lấy hết đắng [C] cay
Gạt nuớc [F] mắt cố quên [G] đi, và chôn [C] sâu nỗi đau riêng mình
Đành lặng [F] im và xóa[G] đi bao yêu thuờng ngọt [Am] ngào
Outro :
Dù giờ em [F] biết nếu [G] kéo cũng [C] chẳng thể nào giữ anh ở lại
Vì giờ anh [F] muốn ra đi về [G] nơi không có [C] em
Và giờ em [F] biết nuớc mắt em có [G] rơi cũng [C] chẳng thay đổi đuợc
Vì vậy thì [F] thôi sẽ để anh đi tìm [G] vui, em sẽ giữ những niềm [Am] đau