Hợp âm Kỉ niệm mái trường xưa – Như Quỳnh Quang Tiến
Những kỉ [C]niệm, của thời thanh [G]xuân,
luôn in mãi [Am]trong lòng, sẽ mãi nhớ [Em]nhau trọn đời,
cho đến mai [F]này, thế gian đổi [C]thay,
thì hãy mãi [Dm7]nhớ, những khi gần [G]nhau.
Khi tới [C]trường, thầy trò thân [G]thương,
có những lúc vui [Am]đùa, có lúc cứ [Em]như đứa trẻ,
chẳng biết nghe [F]lời, khiến cô thầy [C]buồn,
chỉ mong kí [Dm7]ức, có thể trở [G]lại.
Đk: Trở lại năm [C]xưa, khi mới đến [G]trường,
nơi đâu cũng [Am]lạ, cô thầy dắt [Em]dìu từng ngày,
ai mấy hiểu [F]được, điều cô mong [C]ước,
chỉ mong chúng [Dm7]em, sẽ luôn lớn [G]khôn.
Thời gian qua [C]đi, đã lớn khôn [G]rồi,
trường đã khác [Am]nhiều, không như lúc [Em]xưa nữa rồi,
không thấy bạn [F]bè, và không thấy [C]thầy,
chỉ còn trong kí [Dm7]ức, mãi không thể [G]quay trở [C]lại.