Hợp âm Chén tương phùng
[Am] Đời đen trắng nếm gai từ lâu rồi đau đớn tước qua tuổi [Em] xanh
Tôi [Am] anh tuổi đôi mươi lúc [Em] trời đày nụ cười
Tôi [Am] anh tuổi ba mươi thành đô xa lắm [B7] rồi
[G] Sống với những chua [A] cay, đam mê quên ngày [B7] tháng
[G] Những ước muốn thanh [A] xuân hôm nay chưa nhàm [B7] chán.
2. [Em] Mình ba đứa hôm nay gặp nhau rồi nâng chén tiêu dao hồ [G] hải [Em]
[Am] Từ năm tháng cách chia biệt phương trời ba đứa dấn thân ngàn [Em] nơi
[G] Hôm nay vui anh [A] ơi chia nhau men rượu [B7] đắng
[G] Sống hết với đam [A] mê bên nhau ta cùng [B7] hát. [Em]
ĐK:
[Am] Bao nhiêu năm xứ [Em] người cơm áo
[C] Bao nhiêu năm núi [B7] cao rừng sâu
[Em] Trời Sài Gòn tôi [Am] đời ca sĩ
[B7] Anh em ta quên [A] sống cho ta bây [B7] giờ.
[Am] Quê hương tôi cát [Em] vàng sỏi đá
[C] Quê hương anh nước [B7] đục phù sa
[Em] Quê hương ta da [Am] vàng máu đỏ
[B7] Quê hương đó có tôi và [Em] anh.
3. [Em] Ngày mai bước phiêu du tôi về ba đứa nhớ câu trần [G] thế [Em]
[Am] Rằng sương gió có phai bạc mái đầu ba đứa có khi gặp [Em] nhau
[Am] Rằng sương gió khắc ghi ngày tương phùng nâng chén chúc nhau ngàn [Em] chum.