Hợp âm Em đâu biết được
Những bối [Em] rối vương trên môi [F] mềm
Em [C] đâu biết được
Tình [F] yêu anh dành cho [G] em.
T-ĐK:
[F] Và anh sẽ là cơn [G] mơ
Sẽ là cơn [Em] gió thổi những phiền [Am] lo
Vì [Dm] em anh đã cố [G] gắng em đâu biết [C] được.
Tình [F] yêu anh dành cho [G] em
Là cả thế [Em] giới xa muôn trùng [Am] khơi
Hãy nhớ một [Dm] điều này người dấu [G] yêu rằng wo ai [C] ni.
ĐK:
Một [C] ngày anh đi bên em anh yên bình [G] như nắng mai
Có khi anh [Am] cười như đang vu vơ anh như là [Em] đứa trẻ thơ
Thế nhưng em [F] lại ngốc nghếch khi [C] chẳng hiểu thấu
Tình yêu [Dm] ấy bắt đầu từ [G] đâu.
Giờ [C] này em đi bên ai em đang ở [G] nơi chốn nao
Có hay anh [Am] buồn anh đang suy tư, cô đơn và rất [Em] nhớ em
Hãy cho anh [F] được nói khẽ hỡi [C] người nhỏ bé
Rằng anh [Dm] đã yêu em từ [G] lâu em nào biết [C] đâu.