Hợp âm Em mong manh lắm
1. [Am] Em đã bước qua tất cả [Em] mọi chuyện
Em tự [F] tin không [G] điều gì làm em [C] gục ngã
Và chuyện tình [F] ta nếu phải [G] chia xa [Em] có lẽ em sẽ [Am] buồn
Nhưng em [Em] nghĩ em sẽ mau đứng lên [E7] vững vàng
2. [Am] Nhưng đến lúc anh nói phải [Em] dừng lại
Anh bảo [F] anh bây giờ [G] chẳng còn yêu [C] em nữa
Mình ở cạnh [F] nhau chỉ khổ cho nhau, trả [Em] nhau về nơi bắt [Am] đầu
Khi mà [Dm] ta chưa thấy [Em] nhau ở trong [Am] cuộc đời [F][Em][Am]
ĐK : Những lời anh [Am] nói như mũi dao đang đâm vào đau [Em] thấu tâm can
Mặc kệ em [F] khóc em đau anh [G] vẫn nhất quyết buông [C] bàn tay em
Em bàng [Am] hoàng nhận ra em [Em] đã [Dm] quá yêu anh đậm sâu
Nên trong [F] lòng mới đớn [Em] đau tột [Am] cùng (anh [Am] hỡi!)
Gặp nhiều giông [Am] bão nhưng tổn thương anh để lại em [Em] mãi chẳng phai
Từ giờ em [F] sẽ đi trên con [G] đường vắng bóng anh [C] trong ngày mai
Em gồng [Am] mình để em đi [Em] tiếp [Dm] thế nhưng không còn anh
Chợt nhận [Em] ra em yếu đuối mong manh [Am] vô cùng (anh chẳng [Am] hiểu)