Hợp âm LK 24 Giờ Phép – Thanh Tuyền Hoàng Oanh Duy Khánh

1. Từ xa tôi về [Am]phép hai mươi bốn [Am]giờ

Tìm người thương trong người thương

Chân nghe [F]quen từng viên sỏi đường [C]nhà

Chiều [Dm]nghiêng nghiêng nắng [Am]đổ

Và người yêu đứng [F]chờ ngoài đầu ngõ bao [C]giờ.

Cửa tâm tư là [Am]mắt nên khi đối [Am]mặt

Chuyện buồn dương gian lẩn mất

Ðưa ta [F]đi về nguyên thủy loài [C]người

Lời [Dm]yêu khi muốn [Am]ngỏ

Vụng về ngôn ngữ [E7]tình làm bằng dấu đôi [Am]tay.

Bốn giờ [F]đi dài thêm bốn giờ [Am]về

Thời gian còn [C]lại anh cho em tất cả em [Am]ơi

Ta đưa [Dm]ta đến vùng tuyệt [Am]vời

Ðêm lạc [G]loài giấc [Am]ngủ mồ [C]côi.

Người đi chưa đợi [Am]sáng

Ðưa nhau cuối [Dm]đường sợ làm đêm vui rủ xuống [Am]

Thương quê [F]hương và bé nhỏ tình [C]này

Còn [Dm]trong đôi mắt [Am]đỏ

Vì mình mười sáu [E7]giờ bỏ trời đất bơ [Am]

Còn [Dm]trong đôi mắt [Am]đỏ

Vì mình mười sáu [E7]giờ bỏ trời đất bơ [Am]

2.Đêm trắng [Am]đêm chong đèn tôi [E7]viết những chuyện xưa bọn [Am]mình

Ngày anh với [F]tôi như hình với [Dm]bóng kết thân đôi đầu [Am]xanh

Đón nhau khi bình [Dm]minh gối tay nhau tàn [Am]canh

Nhìn đời bằng [E7]ánh mắt ân tình sáng long [Dm]lanh

Vào đời bằng [F]tiếng hát chân [G]thành nhớ không [C]anh

Nghĩ [E7]gì lá xa [Am]cành.

Thời [C]gian thấm thoát thoi [Em]đưa tuổi thơ ấu còn đâu [Am]nữa

Mỗi người một [Dm]phương xa xôi càng [E7]thêm nhớ thương thương nhớ khôn

[Am]lường

Giờ còn một [C]bóng với [Am]trọn niềm ước [Dm]mong

Biền biệt một [F]bóng, đếm [G]từng cơn gió [C]đông

[A7]Anh nhớ tôi [Dm]mong khi lá thu [F]vàng bao lần [E7]rơi anh biết

[Am]không.

Tôi nhớ [Am]anh, như người yêu [E7]nhớ những buồn vui cuộc [Am]đời

Đường ai nấy [F]đi hai người hai [Dm]lối biết thương nhau mà [Am]thôi

Ấu thơ đi về [Dm]đâu để mưa hay mùa [Am]ngâu

Lòng mình thì [E7]muốn níu ân tình mãi anh [Dm]ơi

Mà đời là [F]suối nước vô [G]tình vẫn êm [C]trôi

Tiếc [E7]gì cũng qua [Am]rồi.

3. Tôi tiễn anh lên [Am]đường trời hôm nay mưa nhiều lắm

Mưa thấm ướt vai [E7]gầy, mưa giá buốt con [Am]tim

Mình cầm tay [Dm]nhau chưa nói hết một câu

Thôi đừng buồn anh [E7]nhé, tiếng còi đã ngân [Am]dài

Chinh nhân [F]ơi! Xin anh chớ [Dm]buồn

Chinh nhân [Am]ơi! Xin anh chớ [F]buồn

Người [G]yêu anh còn [C]đó, người [Am]yêu anh bé [Dm]nhỏ

Hứa [C]thương anh trọn [Am]đời.

Thức trắng đêm [A]qua hai đứa chúng [E]mình chưa vơi hết tâm [E7]

Ta kể nhau [A]nghe những vui buồn ấu [E7]thơ

Đếm lá thu [A]rơi, mười tám trăng [E]tròn tôi đã biết tên [E7]anh

Nay cách xa [D]rồi, anh khoát áo chinh [E]y

Tôi còn ở [E7]lại đưa tiễn một người [Am]đi.

Tôi đứng trông theo [Am]đoàn tàu đi xa xa thành phố

Tôi thấy dáng anh [E7]buồn, đôi mắt thoáng xa [Am]xăm

Vì ngàn yêu [Dm]thương, anh xếp bút mực xanh

Băng mình vào sương [E7]gió sống trọn kiếp trai [Am]hùng

Chinh nhân [F]ơi! Khi anh trở [Dm]về

Chinh nhân [Am]ơi! Khi anh trở [F]về

Người [G]yêu ra mừng [C]đón, người [Am]yêu anh bé [Dm]nhỏ

Sẽ [C]thương anh trọn [Am]đời

Người [G]yêu ra mừng [C]đón, người [Am]yêu anh bé [Dm]nhỏ

Sẽ [C]thương anh trọn [Am]đời

5/5 - (275 votes)
Leave a comment