Hợp âm Mệt không em
1. [Am] Mệt không em?
Anh biết em mệt [Em] lắm rồi
Em diễn sâu [G] làm chi?
Em cố vui [Am] được gì?
[Am] Đời người ai chẳng muốn
Được luôn là [Em] chính mình
Được sống thật [G] tự do
Quên cơm áo quên [Am] gạo tiền
RAP:
Em ơi em [Am] à không cần diễn nữa không cần phải cố đâu em
Ai [Em] rồi cũng khác thôi em vấp nhiều rồi sẽ lớn thôi em
Nhiều [G] người sẽ khen em đó rồi họ chẳng tiếc lời chê
Nó [Am] chỉ là lằn ranh nhỏ giữa tự mãn hay là ê chề.
Người [Am] ta vẫn luôn miệng nói em không đẹp và không giỏi
Điều [Em] đó làm em quên mất em khác biệt và ngầm duyên
Người [G] ta lại tiếp tục nói em còn non nớt cần học hỏi
Và em, hãy [Am] lấy đó làm động lực để lựa chọn chính con đường riêng
[Am] Em! Không được buồn nữa cũng đừng cố vừa lòng ai
Quên [Em] đi! Sống bình thản giữa miệng người mặn chát và đầy gai
Cuộc [G] sống vốn phức tạp lắm hãy đơn giản như trẻ con
Đường [Am] đến đích còn xa lắm rồi sẽ thấy chắc ai xanh và non
2. [Am] Dòng đời đua chen
Đã khiến tim em [Em] rối bời
Thôi thì sống như [G] trẻ con
Buồn cứ khóc vui [Am] thì cười.
[Am] Về nhà đi em
Nơi đó yêu thương em [Em] vô ngần
Nơi đó luôn dang [G] rộng vòng tay
Che chở em [Am] vô điều kiện
RAP:
[Am] Có thể đang thất tình em có thể đang mất việc
Em [Em] đang tự trách chính mình em gào thét sao đời khắc nghiệt
Nhưng cuộc [G] đời này chả ai hoàn hảo và em vẫn là một ngôi sao
Của [Am] cha mẹ sau lưng em đó ở nơi đó không còn âu lo
Cuộc [Am] sống vốn là một bản nhạc nên em hãy thoải mái tự feel
Em [Em] vốn là một ẩn số và hãy để họ tự do tìm hiểu
Thành [G] công là vượt qua mình mà chẳng phải chứng minh với ai
Cứ [Am] đi đi đừng quay lại vì đường em bước sẽ dài miệt mài
Chẳng [Am] ai có thể biết là mình còn tồn tại được bao lâu
Mỗi [Em] sớm khi ta thức dậy hãy mừng và thở thật sâu
Nếu [G] sai thì ta làm lại và đừng ngần ngại lời chê bai
Vì [Am] đời mà ai cũng đúng thì cả thế giới đều là thiên tài
Trăng [Am] non thành trăng tỏ thì trăng phải đợi ngày rằm
Sợi [Em] tơ thành lụa tốt thì người phải lựa kén tằm
Lúa [G] non thành lúa chín thì cây lúa đó lại càng cúi đầu
Người [Am] khôn chẳng cần phải vội vi sẽ tới lúc đến thời mình thôi
3. [Am] Một mai nếu lỡ
Nơi chốn em về [Em] vắng lặng
Chẳng còn có ai [G] tựa vai
Chỉ còn khói bay [Am] nhạt màu
[Am] Vậy nên hãy nhớ
Đừng lỡ một giây [Em] phút nào
Đời ngắn lắm có [G] là bao
Đời ngắn biết [Am] nhường nào