Hợp âm Một góc đời phôi pha – Từ Công Phụng
Về đâu hỡi [G] em chiều nay
Bóng tối quê [G6] người thênh [Am] thang
Về đâu hỡi [D7] em chiều [Bm] nay
Đã vắng bóng [D7] người đợi [G] chờ
[Em] Em qua nơi đây thắp từng cơn [Am] mơ
Như hương hoa em vẫn nở đêm [Bm] xưa
Đâu [G] ngờ đời là [Em] những giòng oan [Am] khiên.
Về đâu hỡi [G] em chiều nay
Bóng tối quê [G6] người thênh [Am] thang
Về đâu hỡi [Eb7] em chiều [Bm] nay
Có tiếng ai [D7] gọi thì [G] thầm
[Em] Âm vang nghe như não nùng đâu [Am] đây
Theo đôi chân trên bước đời chia [Bm] xa
Âm [G] thâm về một [Am] góc đời [D7] phôi [G] pha.
[Em] Lá có còn [Bm] xanh mùa [Em] cũ
[Bm] Nắng có còn [Am] thơm tình [G] xưa
Nhớ người [Em] từ quê hương nghìn [Am] trùng
Nhớ đường [Em] về tương tư ngại [G] ngùng
Hôn em ở [D7] cuối chân [D9] ngày
Thả xuống tàn [Am] phai một nỗi [Am6] đau.
[G] Về đâu hỡi em chiều [G9] nay
[G7] Bóng tối quê [G6] người thênh [Am] thang
Về đâu hỡi [D7] em chiều [Bm] nay
Dấu vết thiên [D7] đường đã [G] mờ
[Em] Mây bay qua đây đã từ thiên [Am] thu
Nhưng trong tim em vẫn còn âm [Bm] vang
[G] Chút tình người vừa [Am] khép lại đêm [G] nao.