Hợp âm Ngược – Hồ Hoài Anh

[Em]Giữa chốn nơi hoang đường muộn màng tôi rơi [G]mất.

Nhẹ nhàng chất ngất [D]với ai, ngày đã trôi qua [Am7]thế nào..

[Em]Chiếc lá rơi bên hiên nhà, mặc kệ người cứ [G]thế.

Người ta cứ [D]bước đi, cảm thấy tôi sao [Am7]hoang đường.

[Em][D] [G]

Quên mất tôi đang [C]chờ. [D]Yêu ghét chỉ [G]một đời!

Bàn chân [C]ai, miệt mài đi mãi vẫn lạc [G]đường tôi.

Ngược không [C]gian, là tìm đâu thấy [G]trái tim nằm xuôi

Giữa hoang [Em]liêu có tôi đi về, [D]quên mất tôi đã [C]chờ.

[D]Mang bước tôi [G]ngược đường.

[Em]Giữa chốn nơi hoang đường muộn màng tôi [G]rơi mất.

Nhẹ nhàng chết ngất [D]với ai, ngày đã trôi qua [Am7]thế nào..

[Em]Chiếc lá rơi bên hiên nhà, mặc kệ người [G]cứ thế.

Lạ lùng ngỡ như tan [D]biến vào trong không gian lặng [Am7]lẽ.

[Em][D] [G]

Nhẹ nhàng tôi rơi [C]mất. Muộn màng tôi rơi [G]mất.

[C]Tan vào mây trời bao la, có biết ngoài [D]kia

Ai đi tìm không gian ngược xuôi đâu hay tan [Em]vỡ

Cứ thế qua đi. Xin là [D]thế

[Am7]Dẫu từ nay có nước mắt.

Ta xin bình [Em]yêu. Giấc mộng vẫn hồn nhiên.

Thênh thang đã [G]cho ai.

Tan đi để về [D]đâu?

[C] [G]

Bàn chân [C]ai, miệt mài đi mãi vẫn [G]lạc đường tôi.

Ngược không [C]gian, là tìm đâu thấy trái [G]tim nằm xuôi. (x2)

Giữa hoang [Em]liêu có tôi đi về.

Sao gió sương lạ [C]thường.

(Sao gió sương lạ [Am7]thường. )

Mang bước tôi ngược [G]đường.

5/5 - (645 votes)
Leave a comment