Hợp âm Nguyệt cầm đã dứt
1. Nửa vòng [Am] tay, khó ôm được hết
Trọn hạnh [Dm] phúc sẽ tan như một bóng [E7] mây
Tình đã [Dm] chết, giữa khi đơn [Am] sơ
Tình đã [E7] cho, nào biết bao [Am] giờ
[E7] Năm xưa, em yêu anh giữa khi xuân [Am] đời vừa xanh lá
[Dm] Khi bông hoa anh đào vừa độ nở [F] đón nắng ấm xuân [E7] sang
[Dm] Em thanh xuân, tóc nghiêng áo lụa,[Am] son phấn chưa quen [E7] màu
Hải đảo [Am] xa, gió đưa người tới gió [Dm] cát, phong [E7] sương vẫn in dấu [Am] giày
2. Tình thoảng [Am] qua, đã gây mùi nhớ
Vừa gặp [Dm] gỡ, đã như quen từ kiếp [E7] xưa
Dạ hội [Dm] đó, có em yêu [Am] anh
Mùa giáng [E7] sinh, nở tuyết giăng [Am] đầy
[E7] Ta yêu nhau thiên thu ước mong cuộc [Am] tình trọn đời son sắt
[Dm] Em mơ sao có ngày rộn rang mặc [F] chiếc áo gấm cô [E7] dâu
[Dm] Em xinh tươi, đi bên chú rễ, [Am] tiếng pháo vui không [E7] ngừng
Nữa vầng [Am] trăng suối tuôn niềm ước,tóc [Dm] kết tơ [E7] se, mãi duyên lâu [Am] dài
3. Rượu hợp [Am] hôn, ước sao chẳng thấy?
Đời gửi [Dm] tới chúng ta ly rượu đắng [E7] cay
Nghìn trùng [Dm] sóng, réo vang tên [Am] anh
Miền lãng [E7] du, chở tuyết dâng [Am] người
[E7] Anh ra đi giữa khi hoa [Am] đào vừa độ thay lá
[Dm] Anh hôn em, âu sầu dặn dò chờ mùa [F] tuyết lá rơi sang [E7] năm
[Dm] Nhưng phong ba, sóng xô, bão dậy, [Am] lôi cuốn anh muôn [E7] đời
Nguyệt cầm [Am] xưa, phím tơ đã đứt. Dõi [Dm] ánh trăng [E7] sương bóng anh trở [Am] về!