Hợp âm Sài Gòn hoài niệm
Đêm tím [Em] theo màu hoa Tử Lan hóa thân bên mộ [B7] nàng
Hôm [Am] qua hoa biết khóc, kể nhau nghe hàm [B7] oan
[Am] Hoa trôi theo sóng nước
[B7] Hoa vương mang dương tính cách ly đêm [Em] buồn.
Em đến [Em] đi tựa như khói sương, dấu chim qua địa [B7] đàng
[Am] Tinh khôi như nước mắt chắt chiu thuở hồng [B7] hoang
[Am] Mây đen giăng kín lối [B7] Covi mang bóng tối
Cướp linh hồn em [Em] tôi.
Buồn [B7] rơi theo thu phong bên [Em] sông
Tìm [Am] ai, chim [C] én qua trời [B7] đông
Sài Gòn hoang [Em] mang đường phố, vắng em nay điêu [Am] tàn
Cúi [B7] mặt nếm thương đau ngày [Em] tháng.
Ngược dòng chơi [Em] vơi hạnh phúc, thú đau thương xa [Am] người
Cõi [F#7] đời, còn [B7] ai… Em yêu [B7] hỡi
Rướm [Em] máu, hồn sông núi, vá khâu cơn đau [Am] dài
Bất [B7] khuất Sài Gòn hỡi hãy sống, cho ngày [Em] mai.
Em bước [Em] qua trần gian xót đau đức tin xin nhiệm [B7] màu
[Am] Âm ba đêm nức nỡ, khúc tiêu bên vực [B7] sâu
[Am] Yêu non song gấm vóc
[B7] Yêu hiên ngang khí phách, dáng kiêu hùng oai [Em] linh .