Hợp âm Sài Gòn yêu dấu
Gợi nhớ trong ta mấy vạn [Am] đời
Trăng ngọc, trăng say, trăng vẫn [E7] cũ
Riêng tình nghẹn suối nước khôn [Am] vơi.
Ta lặng mấy [Dm] mùa thu lá [Am] úa [F]
[E7] Nghe tình sướt mướt khóc nơi [Am] đây. [Dm] [G]
[C] Ta nguyện cho [F] người ấy đã [C] đi
Thôi [Dm] đừng thôi [G] đừng tưởng nhớ mộng yêu [C] vì [E7]
Bên [Am] chồng đừng tưởng tình ta nữa
Để [G] rồi sầu khổ ứa vành [C] mi
[Am] Đừng bao giờ [Em] khóc chuyện lỡ [Am] duyên
[Dm] Ta đọc nhiều [E7] đêm những ước [Am] nguyền
Xin trăng xoá [Dm] hết đừng ghi [G] chép
Vào lòng non biển tiếng oan [C] khiên!
[Am] Ngàn năm chuyện [Em] cũ chơi vơi [Am] quá
[F] Đan tình lên [E7] gió chảy lòng [Am] duyên
Ngày [Dm] mai một [G] giấc hồn thu [C] lạnh
[E7] Có nhớ nhau xin nhỏ giọt [Am] hiền.
Sài [D] Gòn, Sài Gòn, trời nơi [A] ấy
Chưa [Bm] mờ dấu vết chuyện ngày [E] xưa
Ngàn [A] năm là vẫn là thương [G] nhớ
Tim [E7] ta còn lạnh đến bao [Am] giờ.