Hợp âm Vô hạn
đoạn đường lá [F] me bay vương áo em [G] nào hay
Bầu trời ướt [C] mưa tuôn, con ve sầu [Am] cũng buồn,
một mình hát [Dm] râm ran nghe như [F] lời [G] thở than
Sao mây lại [C] màu trắng, sao cây lại [Am] màu xanh,
bông hoa rất [F] hiền lành, sao em chẳng [G] nhớ anh
Sao em lại [C] không nói, đôi môi còn [Am] e ấp
hay em đang [Dm] để dành [F] những nỗi niềm [G] riêng anh
Mưa này bao [C] nhiêu hạt, cây này bao [Am] nhiêu lá,
chân trời kia [F] xa quá, đâu bằng nỗi [G] nhớ em
Khi em càng [C] im lặng, cơn mưa càng [Am] thêm lạnh,
trong anh càng [Dm] muốn nói thương em [F] nhiều, thương biết [G] bao nhiêu
Muốn hoá thành [C] cơn gió mơn man bờ [Am] vai mềm,
muốn hoá thành [F] con đường ngày ngày nâng [G] gót xinh
Thương em ngày [C] yên bình, thương em ngày [Am] giông bão,
thương em hơn [Dm] chính mình, em [Fm] vô tình [G] lặng thinh
Thôi anh đã [Dm] biết rồi ai cũng có [Fm] câu chuyện của [C] riêng mình để [G] lãng quên
Trăm năm là [Dm] hữu hạn, cô đơn thì [Am] vô hạn,
xin cho nhau [Fm] một lần được [G] gọi tên [C] thật thà [Am] [F] [G]
Mưa này bao [C] nhiêu hạt, cây này bao [Am] nhiêu lá,
chân trời kia [F] xa quá, đâu bằng nỗi [G] nhớ em
Khi em càng [C] im lặng, cơn mưa càng [Am] thêm lạnh,
trong anh càng [Dm] muốn nói thương em [F] nhiều, thương biết [G] bao nhiêu
Muốn hoá thành [C] cơn gió mơn man bờ [Am] vai mềm,
muốn hoá thành [F] con đường ngày ngày nâng [G] gót xinh
Thương em ngày [C] yên bình, thương em ngày [Am] giông bão,
thương em hơn [Dm] chính mình, em [Fm] vô tình [G] lặng thinh [C] mỉm cười [F] [G] [C]