Hợp âm Vùng tuyết trắng
Từng giọt rơi rơi ngoài [Dm] hiên
Mây êm [G] đưa trời thanh [C] vắng
Em có hay chiều [E7] nay
Từng [Am] giọt đọng trên ngàn [E7] cây.
2. Thầm gọi người trong thương [Am] nhớ
Lời hẹn xa xưa còn [Dm] đâu
Tan nhanh [G] như làn mây [C] trắng
Cho tuyết rơi chiều [E7] nay
Mộng chợt về ru hồn [Am] say.
ĐK:
[Am] Em em bước đi một chiều [Dm] mưa
[E7] Trong bóng đêm không người [Am] đưa
[G] Từng bước đau thương bẽ [C] bàng
Tôi nghẹn [E7] ngào ôm từng cơn [F] đắng. [E7]
[Am] Mang muôn ý thơ gieo vần [Dm] yêu
[E7] Đâu biết chia ly đời [Am] phiêu
[G] Buông cánh chim bay lẻ [C] bạn
Nơi phương [E7] nào hỏi em có [Am] hay.
3. Đợi một người trong tuyết [Am] trắng
Lạnh lùng nghe tim cuồng [Dm] đau
Kêu tên [G] em chiều hoang [C] vắng
Men thấm hơi nồng [G] cay
Lặng [E7] thầm nhìn mưa tuyết [Am] bay.