Lời Bài Hát Mây Nơi Cuối Trời
Những món vật phủ rêu phong bên trong chiếc tủ cũ
Anh thường đem ra ngắm nghía để lại ngồi ủ rũ
Lâu thật lâu anh không thêm một đêm nào ngủ đủ
Không có em anh trầm mặc giống như kiếp phù du
Và đôi môi cũng vì đã quen với điếu thuốc lá mà khô hơn
Anh thì quen với việc đêm hôm thức cùng lạnh giá và cô đơn
Em như mặt trời tinh khôi, đốt nóng lửa chân tình
Lúc ồn ào, khi lặng lẽ, như sóng của Xuân Quỳnh
Từng là người duy nhất cho anh cảm giác chờ mong không yên
Từng làm anh vui như đứa trẻ được cho vào trong công viên
Từng là một món quà mà anh không thể bóc
Từng khiến anh gạt tự trọng của một gã đàn ông để khóc
Chẳng còn thêm vài câu chuyện vặt, ta thường kể nhau nghe
Chẳng còn cánh tay em nắm chặt và những cái ôm sau xe
Chẳng còn cười đùa cùng nhau hát luyên thuyên không nhạc
Có lẽ khó vẽ nụ cười khi tình duyên không đạt
Chuyện tình đâu là mơ, là cây là hoa
Giờ sao thờ ơ, chỉ riêng mình ta
Từng đã đắm say, cùng nắm chắc tay
Lời nói gió bay, rồi cũng sẽ phai
Ai? Từng mang niềm tin đến mau rồi
Ai? Vì sao lại trao đớn đau mà
Ai? Làm hoen bờ mi mắt nâu
Tại ai? Giờ đây đành thôi mất nhau
Sao anh che được nỗi buồn khi lệ có thừa trong mắt
Sao anh giấu được cô đơn khi trời gió mùa đông bắc
Sao anh không nhớ về em khi mà tim vẫn chờ
Sao anh cứ ngồi một chỗ lặng im thẫn thờ
Sao anh để cho kí ức đi qua tay
Sao anh ngăn những thổn thức, đêm qua say
Sao anh trả được hạnh phúc mà đôi ta vay
Và để tìm người giống em, tìm đâu ra đây
Từng đêm thâu qua mây lại bay về cuối chân trời
Anh giống như cánh bằng lăng chơ chọi dưới chân đồi
Chúng ta gặp những rắc rối mà không học cách tháo ra
Chúng ta yêu không thực hành mà chỉ đọc sách giáo khoa
Chúng ta nghĩ mình là người lớn nhưng khi rơi vào tình trường
Đến lúc chia tay lại không thể nói được một lời chào bình thường
Chúng ta luôn ở cạnh nhau nhưng không bao giờ là một
Như Đại Tây Dương với Thái Bình Dương vì không bao giờ hòa hợp
Chuyện tình đâu là mơ, là cây là hoa
Giờ sao thờ ơ, chỉ riêng mình ta
Từng đã đắm say, cùng nắm chắc tay
Lời nói gió bay, rồi cũng sẽ phai
Ai? Từng mang niềm tin đến mau rồi
Ai? Vì sao lại trao đớn đau mà
Ai? Làm hoen bờ mi mắt nâu
Tại ai? Giờ đây đành thôi mất nhau