Lời Bài Hát Nỗi nhớ hai miền
Ngày xưa cha lên đường khi bom đạn rơi
Mẹ đứng ngóng cha nơi đầu làng
Mong ngày về hoa lá mừng vui.
Ngày nay không tiếng súng không bom đạn rơi
Nhìn người thương ra đi thầm lặng
Nỗi hờn căm kẻ thù hối thúc anh.
Em đừng buồn khi anh chưa kịp nói
Lời yêu chưa tới để em đứng đợi
Con phố đông giờ không người đưa lối
Em đừng buồn vì anh sẽ quay về.
Trời Sài Gòn trong xanh mây trắng
Nhưng chở đầy bao nỗi âu lo
Hà Nội vào thu với cơn mưa nhỏ
Mưa làm buồn đôi mắt em thơ.
Em lặng nhìn góc phố thân quen
Ngỡ như anh đang đứng chờ nơi đó
Giữa làn mưa mang theo bao nỗi nhớ
Mong gặp em trao một đóa hoa tươi.
Mong ngày về nối những bờ vui
Sài Gòn trong xanh Hà Nội mây trắng
Và nơi ấy anh biết em vẫn đợi
Bởi kẻ thù sợ đôi mắt em cười.
Ngày [Am] xưa cha lên đường khi bom đạn [C] rơi
Mẹ đứng [F] ngóng [A7] cha nơi đầu [Dm] làng
Mong ngày về hoa lá mừng [E7] vui.
Ngày [Am] nay không tiếng [F] súng không bom đạn [G] rơi
Nhìn người [E7] thương [A7] ra đi thầm [Dm] lặng
Nỗi hờn căm kẻ thù hối thúc [E7] anh.
Em đừng [Am] buồn khi anh chưa kịp [C] nói
Lời yêu chưa [F] tới để em đứng [Dm] đợi
Con phố [G] đông giờ không người đưa [C] lối
Em đừng [E7] buồn vì anh sẽ quay [Am] về.
Trời Sài [Am] Gòn trong xanh mây [C] trắng
Nhưng chở [Am] đầy bao nỗi âu [Dm] lo
Hà Nội vào [G] thu với [A7] cơn mưa [Dm] nhỏ
Mưa làm [G] buồn đôi mắt em [E7] thơ.
Em lặng [Am] nhìn góc phố thân [Dm] quen
Ngỡ như [G] anh đang đứng chờ nơi [C] đó
Giữa làn [E7] mưa mang theo bao nỗi [F] nhớ
Mong gặp [Dm] em trao một đóa hoa [E7] tươi.
Mong ngày [Am] về nối những bờ [Dm] vui
Sài Gòn trong [G] xanh Hà Nội mây [C] trắng
Và nơi [F] ấy anh biết em vẫn [Dm] đợi
Bởi kẻ [E7] thù sợ đôi mắt em [Am] cười.